vừa mở cửa đi đổ rác, mới ló đầu ra thì thấy thằng cha nào đứng nhà kế bên làm hết hồn. giờ này đứng trước cửa nhà người ta để làm gì chứ ? theo quán tính mình hét lên vô thức , lập tức nó lao xe nhanh như vút từ trên hè xuống đường cái và không quên quay người lại nhìn mình và cười dả lả... lật đật vức bịch rác chạy trở vô nhà khoá cửa lại , mặt mũi tái mét, người run cầm cập , miệng thì Nam mô quán thế âm bồ tát đại từ đại bi cứu khổ cứu nạn, con sợ quá má ơi! ko biết nó có nhớ mặt mình không, nay mai ra đường nó có làm gì mình không nhưng mình thì không quên cái mặt ghê sợ của nó..... kiểu này chắc thức tới sáng luôn quá.. nghĩ sợ ko dám ngủ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét