13/7/09

Đêm, Chỉ Còn Gió & Em

Bóng tối quệt vào đêm đen tuyền như ai đổ mực, chỉ còn tiếng thì thào của gió phết vào da từng đợt, từng đợt rồi dần xa, dần xa tưởng chừng như tay đang với víu cái gì nhưng chưa chạm tới.
Đêm, trùm vào ngõ hồn người vốn từ lâu đã mong manh  ..
Đêm, nơi nỗi buồn hóa kiếp, nơi hẹn hò gắn chặt cái hiu hắt, hiu hắt...

Đêm..
em cầu cho gió cuốn phăng đi những phiền muộn...
nơi những mảnh tình non không nắm chặt tay, cứ để gió cuốn đi hoài.
nơi ngõ hồn ngỡ đã khép lại bởi những nỗi đau lại thênh thênh cùng gió vụt bay cao.

Đêm..bỗng thấy mình tan ra từng mảnh

Đêm..dịu dàng và hát những bản tình ca không lời quen thuộc.

Đêm..lùng xùng trên đầu ngón tay gõ những nỗi buồn phù phiếm

Đêm tháng bảy dưng biếng lười giấc ngủ.
130709

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét