Qua Phú Phong chẳng thấy em đâu
Chỉ thấy hoàng hôn bạc mái đầu
Dăm con cò trắng co chân mỏi
Ngóng cổ coi đời rụng hết râu
Phú Phong, thành thử tim đầy gió
Thành thử lòng ai lạnh rất lâu
Ai về Bình Định Qui Nhơn đó
Lỡ có ho hen nhớ xức dầu.
nguyenvannhan
(9.2.2010)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét