11/10/12

trôi..







Đó là vòng quay vội vã của thời gian cho kẻ ngơ ngác như tôi với tay hụt hẫng. Cũng không biết nắm trên tay còn lại là những gì, và mình đã đánh mất những gì.

Hơn một lần... tôi đã phạm sai lầm rất cũ để kết quả là bị mắng cho một trận nên thân. Người níu tôi khỏi sự mù mịt của lòng không ai khác, đó là một trong những người tôi quý. "Cảm ơn nguời!"...tôi muốn nói vậy. Nhưng thôi chắc gì một lời cảm ơn đã đủ nếu mai này tôi lại làm người khó chịu. Hãy cứ để mình nợ nhau, hoạ chăng vì món nợ này mà dấu xe xưa không lún thêm sâu người nhi? !

Hãy để tháng ngày trôi qua như một lời từ biệt dịu dàng bôi xoá những nỗi buồn.. Vài lời chân thành xin gửi đến người, có thể một ngày nào đó mình không còn bước chung một con đường, nhưng... trong tâm tưởng mình vẫn cùng nguyện ước... nguyện cho nhau sự an bình.


 11 thg 10, 2012

2 nhận xét:

  1. Viết tản văn hay đó. Thường xuyên mỗi ngày nghen nhỏ Rêu!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cám ơn chị đã động viên em ....để ráng xem sao hen ;)

      Xóa